Thời kỳ Nền văn minh cổ đại là một giai đoạn quan trọng trong lịch sử kiến trúc, với sự phát triển của các nền văn minh lớn như Mesopotamia, Ai Cập cổ đại, Hy Lạp và La Mã. Kiến trúc trong thời kỳ này thể hiện sự phức tạp và sự tiến bộ về kỹ thuật, văn hóa và tôn giáo của các nền văn minh đó.
- Mesopotamia: Trong nền văn minh Mesopotamia, các thành phố như Ur, Babylon và Nineveh có những công trình kiến trúc ấn tượng. Các công trình chính bao gồm các đền đài như Ziggurat, các cung điện hoàng gia và các ngôi nhà cư dân. Ziggurat là một loại đền đài có hình dạng bậc thang, được xây dựng từ các viên đá hoặc đất và được sử dụng để thờ phượng các vị thần.
- Ai Cập cổ đại: Trong kiến trúc Ai Cập cổ đại, các đền đài và kim tự tháp là những công trình đáng chú ý nhất. Đền thờ và mộ phần của các vị vua và hoàng hậu Ai Cập được xây dựng với kiến trúc lớn và phức tạp, với việc sử dụng các khối đá lớn như viên đá bao quanh. Ví dụ nổi tiếng là Đền Karnak và Đền thờ Horus tại Edfu.
- Hy Lạp: Kiến trúc Hy Lạp cổ đại được đặc trưng bởi sự tôn trọng về tỷ lệ, sự cân bằng và độ đẹp. Kiến trúc Hy Lạp có hai phong cách chính là Doric và Ionic. Các công trình nổi tiếng bao gồm Parthenon tại Athens, một ngôi đền Doric, và Athena Nike tại Akropolis. Kiến trúc Hy Lạp cổ đại đã ảnh hưởng lớn đến kiến trúc phương Tây trong hàng ngàn năm sau này.
- La Mã: Trong thời kỳ La Mã, kiến trúc La Mã cổ đại phát triển từ kiến trúc Hy Lạp nhưng có những đặc trưng riêng. Các công trình quan trọng bao gồm các di tích như Colosseum, Pantheon và Roman Forum. Colosseum là một công trình am phitheater lớn được xây dựng để tổ chức các trận đấu gladiator và sự kiện giải trí công