Kiến trúc Ai Cập cổ đại (khoảng 3100 – 30 TCN) được biết đến với sự phát triển của các công trình đền đài, kim tự tháp và các cấu trúc quan trọng khác. Kiến trúc trong thời kỳ này thể hiện sự công phu và độ phức tạp của kỹ thuật xây dựng, đồng thời thể hiện sự tôn trọng và sùng kính đối với vị thần và quyền lực pharaoh.
- Đền đài: Đền đài là các công trình tôn giáo quan trọng trong kiến trúc Ai Cập cổ đại. Chúng thường được xây dựng với kiến trúc lớn và kiểu dáng ấn tượng. Các đền đài được dùng để thờ phượng các vị thần và pharaoh, và cũng là nơi diễn ra các nghi lễ tôn giáo. Đền thờ và mộ phần của các vị vua và hoàng hậu Ai Cập cũng là những công trình đền đài quan trọng. Ví dụ nổi tiếng là Đền Karnak và Đền thờ Horus tại Edfu.
- Kim tự tháp: Kim tự tháp là biểu tượng đặc trưng nhất của kiến trúc Ai Cập cổ đại. Chúng được xây dựng với hình dạng chóp đỉnh, biểu trưng cho sự tiên phong và thần thánh. Kim tự tháp được xây dựng từ các khối đá lớn, thường có cấu trúc bên trong phức tạp với các hầm mỏ neo và phòng chứa. Kim tự tháp nổi tiếng nhất là Kim tự tháp Giza, bao gồm Kim tự tháp Khufu (hay Cheops), Kim tự tháp Khafre và Kim tự tháp Menkaure.
- Cung điện: Các cung điện là các công trình quyền lực và hoàng gia trong Ai Cập cổ đại. Chúng thường có các phòng hội nghị, phòng lễ tân và khu vực sống riêng cho pharaoh và gia đình. Cung điện Không gian Tình yêu tại thành phố Babylon là một ví dụ nổi tiếng.
- Các công trình công cộng: Ai Cập cổ đại cũng có các công trình công cộng quan trọng như bệnh viện, thư viện và hầm mỏ. Bệnh viện là nơi cung cấp chăm sóc y tế cho cư dân, thư viện chứa các bộ sưu tập văn bản và tri thức